Siêu Giai Tri - Chuyện của tôi thật quá oái ăm, không thể nói với mẹ, càng không dám kể với ai sợ đến tai chị tôi. Mong các bạn hãy cho tôi biết tôi phải làm gì vào lúc này để mọi chuyện không “bung bét” theo chiều hướng xấu nhất. Tôi không bao giờ muốn vợ chồng chị xảy ra biến cố gì, nhưng còn anh rể thì…, quả thực không thể chấp nhận nổi những hành động của anh ta nữa rồi!
Chị tôi yêu anh này đã 3 năm, khoảng thời gian khá dài đủ để hiểu về nhau rồi mới quyết định đi đến hôn nhân. Anh ta là con nhà khá giả, ở Hà Nội. Chị tôi thì sinh năm 1988, giỏi giang, du học theo diện học bổng, giờ đang làm một công ty thời trang ở Hà Nội. Trước lúc cưới bố tôi đã e dè hỏi “Con có chắc không?” bởi thấy anh ta vẫn còn công tử bột, vả lại anh ta là người Hà Nội, còn gia đình tôi ở Việt Trì, chỉ sợ lấy chồng giàu lại còn xa thì chị tôi sẽ vất vả. Nhưng chị vẫn một mực muốn cưới, chị bảo ngoài anh rể ra chị chẳng chọn ai hết.
Khi lấy nhau, cuộc sống của chị tôi diễn ra khá êm đềm. Bố mẹ chồng cho một căn nhà trên phố. Anh rể đối xử với nhà vợ khá tốt, xoá hẳn được cái tiếng công tử, lại hay biếu quà bố mẹ tôi và cho chị tiền mở thêm cửa hàng quần áo. Nhà anh rể mới bán đất, mẹ anh ta cho con trai một khoản lớn và anh trích một phần trong đó ra để chị có thêm cái cửa hàng, kết hợp luôn nghề của chị nữa. Từ ngày có shop quần áo, thu nhập của chị tăng lên đáng kể. Nói chung, anh rể được tiếng trong họ là chiều vợ, đối xử tốt với nhà vợ (cuối năm ngoái anh còn cho mẹ tôi vay tiền sửa nhà, nói là tiền của chị nhưng thực chất vẫn từ anh rể thôi).
Mọi chuyện sẽ êm đẹp nếu như tôi không lên nhà chị ở thay vì ở trọ cùng đứa bạn. Mấy tháng ở trọ thật thoải mái, dù ăn uống không đầy đủ nhưng tôi hoàn toàn được tự do, vẫn lo tốt bài vở. Vậy mà bố mẹ lên chơi, chúng kiến cái phòng luộm thuộm và thấy tôi gầy xọp đi, ngay lập tức không cho tôi ở riêng nữa với lý do “Mới năm nhất, ở trọ vừa nguy hiểm vừa không tự chăm lo được bản thân. Chắc là mải đi chơi nên mới gầy hẳn thế kia!”. Tôi bị chuyển về nhà chị ở, căn nhà 2 tầng với 1 phòng ngủ trên tầng 2, phòng tắm và phòng nhỏ, phòng khách dưới tầng 1. Anh chị ở tầng 2, còn tôi ở phòng nhỏ dưới tầng 1. Nhà bé, lại ở với anh rể nên tôi rất ý thức không làm gì quá lố để chị gái bị ảnh hưởng. Khi ở cùng, chưa bao giờ tôi dám mặc quần ngắn hay vô tình mặc đồ ngủ ra phòng khách.
Vậy mà chuyện kinh khủng vẫn xảy ra… Tôi đã linh cảm có gì đó không bình thường mỗi lần tôi tắm. Như kiểu có ai đó đang nhìn vào, nhưng khi tôi ngó ra cửa thì lại chẳng có gì cả. Ở trong nhà chỉ có tôi và anh chị, chị tôi có điên đâu mà rình trộm em mình. Lúc đầu tôi còn tự cho mình là dở hơi khi nghĩ anh rể nhìn ngó gì, chẳng lẽ anh không sợ chị sao. Mấy lần tôi tắt nước vẫn nghe tiếng tivi ở ngoài phòng khách, chứng tỏ chị đang xem tivi, đời nào ai dám rình ở cửa, vậy thì tại sao cái linh cảm
Trời ơi, hoá ra anh ta không nhìn trộm từ khe cửa phòng tắm, mà là từ lỗ thông gió. Tối hôm đó tôi tắm muộn, chị tôi vẫn xem tivi ở tầng 1 nên tôi yên tâm mang đồ vào tắm. Sợ gió luồn từ lỗ thông gió bị lạnh, tôi với tay lên khép tấm kính vào thì bất chợt nhìn thấy ánh mắt anh ta đang dán vào mình, anh rể đứng ở đầu cầu thang và từ đó thì có thể nhìn thấy tôi khá rõ. Quá hoảng hốt, tôi kêu “Á” lên một tiếng rồi vơ vội cái khăn choàng lên người. Tôi chưa bao giờ tức giận và xấu hổ cùng lúc như thế, cứ luống cuống không biết làm gì cho đến khi nhìn lên cái lỗ, không thấy ánh mắt anh ta nữa, tôi mới dám mặc đồ. Vậy mà khi đối diện với chị, tôi lại không thể nói ra được. Chắc các bạn cũng hiểu sự khó xử của tôi, lần đó tôi đã im lặng hoàn toàn, chỉ biết dặn mình phải cẩn thận hơn, hy vọng lúc ấy anh ta chỉ vô tình mà liếc vào thôi.
Nhưng đến lần này thì tôi không thể chịu nổi nữa. Bề ngoài, anh ta vẫn tỏ ra bình thường, thế mà lại một hôm tắm muộn, anh rể lại cố tình nhìn trộm tôi. Mặc dù cẩn thận đứng nép vào góc tường, né cái lỗ thông gió quái quỷ ấy nhưng phòng tắm quá bé, một nửa thân hình tôi vẫn lọt vào cặp mắt bệnh hoạn của anh ta. Linh cảm đang bị nhìn trộm, tôi không nhìn thẳng lên lỗ thông gió mà chỉ giả vờ với tay chỉnh nước để liếc. Rõ ràng anh ta đang đứng đó nhìn thẳng vào phòng tắm, không một chút e dè hay ngại ngùng nào mà cứ nhìn chăm chăm thôi.
Giờ thì tôi khẳng định, chính gã anh rể này đã nhìn trộm tôi tắm bao lâu nay, bảo sao mà mỗi lần tắm tôi lại thấy gai người, lạnh hết cả gáy. Hình như anh ta ngày càng trắng trợn hơn, lần trước biết tôi phát hiện ra mà lần này vẫn cố tình rình rập nữa. Thực sự tôi sợ đến phát khóc, tôi vừa lo lắng sợ hãi tột cùng, vừa thương cho chị tôi nữa. Lúc nào chị cũng tự hào về người chồng chiều vợ, chăm lo cho nhà vợ, anh ta còn hào phóng cho mẹ tôi vay tiền. Nghĩ đến chuyện này càng làm tôi khó xử lắm, nếu nói ra điều này thì liệu có ai tin tôi không? Tôi đã nằng nặc xin mẹ ra ở trọ, nhưng bố mẹ đều không đồng ý, còn bảo “Ở với anh chị đang sướng như thế, không mất tiền, được bao ăn ở, còn muốn gì nữa?”.
Đã mấy lần tôi nhấp nhổm định nói với chị, nhưng cứ nhìn cái kiểu hạnh phúc, tự hào của chị là tôi không mở miệng nổi. Mẹ tôi thì hơi tí là “anh rể mày, anh rể mày”, lúc nào cũng bắt tôi phải giữ gìn ý tứ đừng làm phật lòng anh rể. Nếu như sự thật được phơi bày, chắc chắn mọi người sẽ bị sốc kinh khủng, giống như tôi đã sốc thế nào khi tận mắt thấy anh rể rình rập xem trộm mình tắm. Tôi phải làm sao bây giờ?? Mấy hôm nay tôi xin đến nhà đứa bạn ở cùng, nhưng cũng chỉ được 1 tuần thôi là lại phải về nhà chị. Ở trong căn nhà mà chỉ thấy sự nguy hiểm, tối ngủ tôi còn nơm nớp hơn bởi phòng nhỏ không có khoá, các dây thần kinh của tôi cứ căng ra rất khó chịu. Nhìn mặt gã anh rể vẫn tưng tửng như chẳng có gì xảy ra, vẫn ngọt như đường với vợ, ra vẻ quan tâm em vợ, khiến tôi càng ghê tởm hơn!
>>Thông tin vé máy bay có tại web ve may bay gia re, dat ve may bay
Khi lấy nhau, cuộc sống của chị tôi diễn ra khá êm đềm. Bố mẹ chồng cho một căn nhà trên phố. Anh rể đối xử với nhà vợ khá tốt, xoá hẳn được cái tiếng công tử, lại hay biếu quà bố mẹ tôi và cho chị tiền mở thêm cửa hàng quần áo. Nhà anh rể mới bán đất, mẹ anh ta cho con trai một khoản lớn và anh trích một phần trong đó ra để chị có thêm cái cửa hàng, kết hợp luôn nghề của chị nữa. Từ ngày có shop quần áo, thu nhập của chị tăng lên đáng kể. Nói chung, anh rể được tiếng trong họ là chiều vợ, đối xử tốt với nhà vợ (cuối năm ngoái anh còn cho mẹ tôi vay tiền sửa nhà, nói là tiền của chị nhưng thực chất vẫn từ anh rể thôi).
Mọi chuyện sẽ êm đẹp nếu như tôi không lên nhà chị ở thay vì ở trọ cùng đứa bạn. Mấy tháng ở trọ thật thoải mái, dù ăn uống không đầy đủ nhưng tôi hoàn toàn được tự do, vẫn lo tốt bài vở. Vậy mà bố mẹ lên chơi, chúng kiến cái phòng luộm thuộm và thấy tôi gầy xọp đi, ngay lập tức không cho tôi ở riêng nữa với lý do “Mới năm nhất, ở trọ vừa nguy hiểm vừa không tự chăm lo được bản thân. Chắc là mải đi chơi nên mới gầy hẳn thế kia!”. Tôi bị chuyển về nhà chị ở, căn nhà 2 tầng với 1 phòng ngủ trên tầng 2, phòng tắm và phòng nhỏ, phòng khách dưới tầng 1. Anh chị ở tầng 2, còn tôi ở phòng nhỏ dưới tầng 1. Nhà bé, lại ở với anh rể nên tôi rất ý thức không làm gì quá lố để chị gái bị ảnh hưởng. Khi ở cùng, chưa bao giờ tôi dám mặc quần ngắn hay vô tình mặc đồ ngủ ra phòng khách.
Vậy mà chuyện kinh khủng vẫn xảy ra… Tôi đã linh cảm có gì đó không bình thường mỗi lần tôi tắm. Như kiểu có ai đó đang nhìn vào, nhưng khi tôi ngó ra cửa thì lại chẳng có gì cả. Ở trong nhà chỉ có tôi và anh chị, chị tôi có điên đâu mà rình trộm em mình. Lúc đầu tôi còn tự cho mình là dở hơi khi nghĩ anh rể nhìn ngó gì, chẳng lẽ anh không sợ chị sao. Mấy lần tôi tắt nước vẫn nghe tiếng tivi ở ngoài phòng khách, chứng tỏ chị đang xem tivi, đời nào ai dám rình ở cửa, vậy thì tại sao cái linh cảm
Trời ơi, hoá ra anh ta không nhìn trộm từ khe cửa phòng tắm, mà là từ lỗ thông gió. Tối hôm đó tôi tắm muộn, chị tôi vẫn xem tivi ở tầng 1 nên tôi yên tâm mang đồ vào tắm. Sợ gió luồn từ lỗ thông gió bị lạnh, tôi với tay lên khép tấm kính vào thì bất chợt nhìn thấy ánh mắt anh ta đang dán vào mình, anh rể đứng ở đầu cầu thang và từ đó thì có thể nhìn thấy tôi khá rõ. Quá hoảng hốt, tôi kêu “Á” lên một tiếng rồi vơ vội cái khăn choàng lên người. Tôi chưa bao giờ tức giận và xấu hổ cùng lúc như thế, cứ luống cuống không biết làm gì cho đến khi nhìn lên cái lỗ, không thấy ánh mắt anh ta nữa, tôi mới dám mặc đồ. Vậy mà khi đối diện với chị, tôi lại không thể nói ra được. Chắc các bạn cũng hiểu sự khó xử của tôi, lần đó tôi đã im lặng hoàn toàn, chỉ biết dặn mình phải cẩn thận hơn, hy vọng lúc ấy anh ta chỉ vô tình mà liếc vào thôi.
Nhưng đến lần này thì tôi không thể chịu nổi nữa. Bề ngoài, anh ta vẫn tỏ ra bình thường, thế mà lại một hôm tắm muộn, anh rể lại cố tình nhìn trộm tôi. Mặc dù cẩn thận đứng nép vào góc tường, né cái lỗ thông gió quái quỷ ấy nhưng phòng tắm quá bé, một nửa thân hình tôi vẫn lọt vào cặp mắt bệnh hoạn của anh ta. Linh cảm đang bị nhìn trộm, tôi không nhìn thẳng lên lỗ thông gió mà chỉ giả vờ với tay chỉnh nước để liếc. Rõ ràng anh ta đang đứng đó nhìn thẳng vào phòng tắm, không một chút e dè hay ngại ngùng nào mà cứ nhìn chăm chăm thôi.
Giờ thì tôi khẳng định, chính gã anh rể này đã nhìn trộm tôi tắm bao lâu nay, bảo sao mà mỗi lần tắm tôi lại thấy gai người, lạnh hết cả gáy. Hình như anh ta ngày càng trắng trợn hơn, lần trước biết tôi phát hiện ra mà lần này vẫn cố tình rình rập nữa. Thực sự tôi sợ đến phát khóc, tôi vừa lo lắng sợ hãi tột cùng, vừa thương cho chị tôi nữa. Lúc nào chị cũng tự hào về người chồng chiều vợ, chăm lo cho nhà vợ, anh ta còn hào phóng cho mẹ tôi vay tiền. Nghĩ đến chuyện này càng làm tôi khó xử lắm, nếu nói ra điều này thì liệu có ai tin tôi không? Tôi đã nằng nặc xin mẹ ra ở trọ, nhưng bố mẹ đều không đồng ý, còn bảo “Ở với anh chị đang sướng như thế, không mất tiền, được bao ăn ở, còn muốn gì nữa?”.
Đã mấy lần tôi nhấp nhổm định nói với chị, nhưng cứ nhìn cái kiểu hạnh phúc, tự hào của chị là tôi không mở miệng nổi. Mẹ tôi thì hơi tí là “anh rể mày, anh rể mày”, lúc nào cũng bắt tôi phải giữ gìn ý tứ đừng làm phật lòng anh rể. Nếu như sự thật được phơi bày, chắc chắn mọi người sẽ bị sốc kinh khủng, giống như tôi đã sốc thế nào khi tận mắt thấy anh rể rình rập xem trộm mình tắm. Tôi phải làm sao bây giờ?? Mấy hôm nay tôi xin đến nhà đứa bạn ở cùng, nhưng cũng chỉ được 1 tuần thôi là lại phải về nhà chị. Ở trong căn nhà mà chỉ thấy sự nguy hiểm, tối ngủ tôi còn nơm nớp hơn bởi phòng nhỏ không có khoá, các dây thần kinh của tôi cứ căng ra rất khó chịu. Nhìn mặt gã anh rể vẫn tưng tửng như chẳng có gì xảy ra, vẫn ngọt như đường với vợ, ra vẻ quan tâm em vợ, khiến tôi càng ghê tởm hơn!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét