Giai Tri - Biết bao lời nói, bao yêu thương, hứa hẹn, bao nụ hôn, bao chiếc ôm siết ấm áp, chỉ cần một giây để tan thành mây khói. Nhìn anh đi trong cơn mưa đêm hôm ấy, lòng em nghẹn đắng.
Dù biết trước sẽ xa nhau, mà em vẫn đau khổ thế này. Có thể giờ đây anh đã đủ mạnh mẽ để sống một cuộc sống không em, không hờn dỗi, không giọt nước mắt yếu đuối, không cái siết tay giữa trời đông?
Quán cafe đêm nghẹn ngào hơi sương nơi em vẫn từng đợi anh. Trước mắt em là anh, vẫn gương mặt cũ, bộ đồ nhăn nhúm từ mùa đông năm ngoái chưa kịp ủi, vẫn giọng nói ấm đều đều và nụ cười xấu xí ấy, mà sao giờ đây quá xa vời.
- Anh, chúng mình chia tay bao lâu rồi nhỉ?
- 15 ngày. Có sao không em?
- Không. Chỉ là...
Chưa kịp nói lời nào mà nước mắt em đã nghẹn ngào.
- Em rất nhớ anh. Em xin lỗi nhưng em không thể kìm nén được. Hãy cho em cơ hội được yêu anh thêm lần nữa.
Và chỉ một cái ôm chặt đến nghẹt thở là đủ để em sống lại chính mình. Em trở lại là em với công việc của một nhân viên kinh doanh với bao trận cãi cọ, quát nạt, những tủi hờn và những giọt nước mắt. Nhưng em đã luôn đón nhận với một niềm tin chắc chắn rằng: “Dù thế nào bên đời em cũng sẽ có anh”.
Mỗi khi nghĩ đến anh, mọi buồn đau trong em tan biến. Em đủ mạnh mẽ để làm bất cứ chuyện gì. Dẫu anh đã mắc bao lỗi lầm bên người đàn bà khác nhưng chỉ cần một chút ăn năn là đủ để em đinh ninh rằng: “Cuộc đời này chỉ cần có anh”.
Nếu anh không biết rằng với em anh quan trọng đến mức nào thì xin anh cũng đừng để trái tim em tan nát. Tại sao anh chấp nhận quay lại với em dù vẫn đi bên người con gái khác? Tại sao anh luôn quên nhắn tin mỗi sớm thức dậy? Tại sao anh quên dặn dò mỗi đêm mùa đông lạnh giá? Tại sao anh để em chờ hàng giờ cùng cơn mưa xối xả? Tại sao anh ngoảnh mặt quay đi khi nhìn thấy em khóc?
Nếu biết trước vậy, xin đừng hứa hẹn, đừng ôm siết nữa. Muốn hỏi một lần “tại sao?”, muốn được giơ bàn tay nhỏ bé đặt vào đôi môi kia cái tát để quên đi những lời hứa, những nỗi đau mà không nổi. Đã có những ngày em sống với giận hờn, đau khổ thế. Dù sao thì cũng mãi chỉ là người tình thôi.
>>Thông tin vé máy bay có tại web ve may bay gia re, dat ve may bay
Quán cafe đêm nghẹn ngào hơi sương nơi em vẫn từng đợi anh. Trước mắt em là anh, vẫn gương mặt cũ, bộ đồ nhăn nhúm từ mùa đông năm ngoái chưa kịp ủi, vẫn giọng nói ấm đều đều và nụ cười xấu xí ấy, mà sao giờ đây quá xa vời.
- Anh, chúng mình chia tay bao lâu rồi nhỉ?
- 15 ngày. Có sao không em?
- Không. Chỉ là...
Chưa kịp nói lời nào mà nước mắt em đã nghẹn ngào.
- Em rất nhớ anh. Em xin lỗi nhưng em không thể kìm nén được. Hãy cho em cơ hội được yêu anh thêm lần nữa.
Và chỉ một cái ôm chặt đến nghẹt thở là đủ để em sống lại chính mình. Em trở lại là em với công việc của một nhân viên kinh doanh với bao trận cãi cọ, quát nạt, những tủi hờn và những giọt nước mắt. Nhưng em đã luôn đón nhận với một niềm tin chắc chắn rằng: “Dù thế nào bên đời em cũng sẽ có anh”.
Mỗi khi nghĩ đến anh, mọi buồn đau trong em tan biến. Em đủ mạnh mẽ để làm bất cứ chuyện gì. Dẫu anh đã mắc bao lỗi lầm bên người đàn bà khác nhưng chỉ cần một chút ăn năn là đủ để em đinh ninh rằng: “Cuộc đời này chỉ cần có anh”.
Nếu anh không biết rằng với em anh quan trọng đến mức nào thì xin anh cũng đừng để trái tim em tan nát. Tại sao anh chấp nhận quay lại với em dù vẫn đi bên người con gái khác? Tại sao anh luôn quên nhắn tin mỗi sớm thức dậy? Tại sao anh quên dặn dò mỗi đêm mùa đông lạnh giá? Tại sao anh để em chờ hàng giờ cùng cơn mưa xối xả? Tại sao anh ngoảnh mặt quay đi khi nhìn thấy em khóc?
Nếu biết trước vậy, xin đừng hứa hẹn, đừng ôm siết nữa. Muốn hỏi một lần “tại sao?”, muốn được giơ bàn tay nhỏ bé đặt vào đôi môi kia cái tát để quên đi những lời hứa, những nỗi đau mà không nổi. Đã có những ngày em sống với giận hờn, đau khổ thế. Dù sao thì cũng mãi chỉ là người tình thôi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét